Góc khuất của O’Toole, canh bạc lớn của Trudeau và những điểm chính trong cuộc vận động bầu cử 2021

Stephen Maher | DCVOnline

Cuộc bầu cử này có thể không cần thiết, nhưng chúng ta sắp hiểu rất nhiều về những nhân vật lãnh đạo, đảng của họ và những thay đổi đang diễn ra tại Canada

Lãnh đạo đảng Bảo thủ Erin O’Toole trong một cuộc họp báo vào tháng Sáu. (Fred Chartrand / CP)

Một tháng trước cuộc bầu cử năm 2008, đảng Bảo thủ đã thực hiện một cuộc tấn công trên mạn rất trẻ con và gây khó chịu nhắm vào người lãnh đạo  đảng Tự do Stephane Dion, có hình ảnh động một hải âu cách cụt con đang phóng uế trên đầu Dion. Các cử tri phản đối, Stephen Harper đổ lỗi cho một nhân viên ban vận động tranh cử quá nhiệt tình, xin lỗi và yêu cầu loại bỏ hình ảnh quảng cáo.

Tuần trước, đảng Bảo thủ đã phát hành một video trực tuyến tương tự với khuôn mặt của Justin Trudeau được chồng lên trên đầu của Veruca Salt, một nhân vật trong bộ phim Charlie and the Chocolate Factory. Với tất cả những gì chúng ta biết, nó do cùng một đội ngũ nhân viên nhiệt tình từ năm 2008 — già hơn mười tuổi nhưng không khôn ngoan hơn — sản xuất, bởi vì nó phản ảnh sự nhạy cảm của đám cực đoan mà đảng Bảo thủ phải kìm nén nếu muốn mọi người bỏ phiếu cho họ.

Sự khác biệt lần này là Erin O’Toole, khi viết bài này, đã không rút lại quảng cáo ngu đục  đó và một số dân biểu của ông đã phàn nàn trên mạng xã hội, điều mà họ không dám làm khi Harper còn là lãnh đạo.

Đảng Bảo thủ, tuần trước đã gửi một email điên cuồng tìm ứng cử viên, dường như đang chia rẽ khi bước vào cuộc vận động này. Sự chia rẽ — giữa cánh hữu do dân bảo thủ miền tây thống trị và cánh trung hữu do miền đông dẫn đầu — luôn ở dưới bề mặt trong đảng, nhưng cánh hữu dường như không hài lòng với O’Toole đến mức họ cảm thấy khó giữ im lặng được. Điều đó có thể là do quan điểm của ông ấy về thuế carbon, nên có một loại thuế này, mặc dù nó phải là một loại thuế carbon Bảo thủ tạo việc làm tuyệt vời, thay thế cho thuế carbon Tự do giết chết việc làm khủng khiếp.

Đối với nhiều người phương Tây có sinh kế phụ thuộc vào việc khai thác tài nguyên — điều đó nghe có vẻ giống như phản quốc.

Tôi nghĩ chính sách của O’Toole hợp lý đối với cuộc bầu cử, vì ông ấy không thể giành được ghế ở miền Đông và ở B.C. với chính sách khí hậu giả vờ kiểu Andrew-Scheer, và cũng khôn ngoan, bởi vì phần lớn địa cầu đang cháy là điều đáng lo ngại. Nhưng một bộ phận lớn trong cơ sở của đảng Bảo thủ không đồng ý và họ đang thông báo cho đại diện của mình biết, điều này không vui cho đảng. Họ thích một nhân vật lãnh đạo không làm các cử tri của họ tức giận, một người có thể giống Pierre Poilievre hơn, người đã bỏ cuộc tranh vai trò lãnh đạo mà O’Toole đã giành được, nhưng hiện có vẻ quan tâm đến công việc, đăng các video bóng bẩy không đề cập đến người lãnh đạo của ông ta, nhưng đánh vào các điểm cảm xúc mà Bảo thủ chính hiệu thực sự thích. Tôi nghĩ Poilievre quá phân cực để có thể trở thành một nhân vật lãnh đạo thành công cho đảng, nhưng ít nhất ông ấy dường như giữ quan điểm nhất quán, không giống như O’Toole, người có khuynh hướng cánh tả sau khi giành được quyền lãnh đạo đã bối rối và xa lánh cơ sở đã ủng hộ ông.

Những chia rẽ nội bộ này đang khiến O’Toole khó tìm ra đội hình và vùng có thể phòng thủ được. Trong lần xuất hiện đầu tiên trên phương tiện truyền thông sau khi Trudeau gọi bầu cử vào Chủ nhật, ông đã cố gắng và không né được các câu hỏi về việc buộc tiêm chủng. Ông ta không thể ủng hộ việc buộc tiêm chúng mà không khiến các dân biểu của ông ấy nổi dậy, vì vậy ông bị kẹt, mắc kẹt trong việc phản đối một chính sách được ưa chuọng, mà Đảng Tự do sẽ vui mừng thảo luận bất cứ khi nào có ai hỏi họ về bất cứ điều gì liên quan đến đại dịch.

Những người theo chủ nghĩa tự do có thể dung điều đó để xoay chuyển câu hỏi khó nhất đối với họ: Tại sao chúng ta lại tổ chức một cuộc bầu cử vào lúc này?

Câu trả lời trung thực mà Justin Trudeau không được đưa ra trong bất kỳ hoàn cảnh nào, là ông ấy muốn chiếm đa số ghế ở quốc hội và nghĩ rằng ông ấy có thể thắng được, trong khi mọi người vẫn cảm thấy hài lòng về việc đã được tiêm phòng.

Bạn đọc có thể nói rằng các đấu thủ nhìn cuộc đấu tranh sắp tới theo cùng một cách, bởi vì O’Toole, Jagmeet Singh và Yves-François Blanchet tuần trước đã nói với nhau bằng tiếng nói chung, yêu cầu Trudeau đợi, và tiếp tục điều hành đất nước. Các khách nghĩ rằng họ sẽ thắng thường không nói như vậy. Tất cả họ đều có thể đọc kết quả của các cuộc thăm dò ý kiến.

Nhưng, tôi nghĩ, những người lãnh đạo khác đã đúng, khi họ nói rằng chúng ta không cần cuộc bầu cử này, như lời của O’Toole cho rằng Trudeau đang đặt “lợi ích cá nhân của mình lên trên lợi ích của người dân Canada”.

Tôi nghĩ rằng sẽ rất khó để thuyết phục một người không theo đảng phái có đầy đủ thông tin rằng đó là điều cần thiết. Đúng là đảng Tự do đã bị ngăn cản hoàn thành một số việc trong Hạ viện, nhưng họ đang công bố ngân sách, tiêu tiền, điều hành đất nước. Thành thật mà nói, thật khó để nói liệu họ có thể thực sự đổ lỗi cho phe đối lập vì đã ngăn họ làm những việc mà họ nói rằng họ muốn làm vì có quá nhiều việc — như cung cấp nước sạch cho First Nations, hay cử lực lượng gìn giữ hòa bình ra nước ngoài — mà họ chưa làm, mặc dù họ có thể có, và dường như muốn.

Điều đó không có nghĩa là Đảng Tự do đã không làm gì cả. Trudeau có thể chỉ ra những tiến bộ trong vấn đề bất bình đẳng, khí hậu và hòa giải, chưa kể đến việc mua đủ vắc xin để đưa Canada lên vị trí đầu tiên trên toàn cầu. Tuy nhiên, không điều gì trong số đó sẽ giúp ích cho ông ta nhiều, nếu ông ấy không giành được đa số vào ngày 20 tháng 9, bởi vì đảng của ông ấy, đương nhiên sẽ bắt đầu suy nghĩ xem ai sẽ dẫn họ vào cuộc bầu cử sau. Trudeau sẽ ở vào vị trí tương tự như Lester Pearson, người chỉ trụ được 13 tháng sau khi giành được chính phủ thiểu số lần thứ hai liên tiếp vào năm 1965.

Jagmeet Singh, mặt khác, trông ngon lành. Sau giai đoạn đầu khó khăn với tư cách là người lãnh đạo, ông ấy đang lấy được tình cảm của cử tri. Như Philippe J. Fournier chỉ ra, những cuộc thăm dò cho thấy ông có thể cản đường, không để Trudeau chiếm được đa số, quan điểm trên TikTok có chuyển thành phiếu bầu hay không là điều mà chúng ta cần tìm hiểu vào ngày 20 tháng 9.

Cuộc bầu cử này cũng sẽ cho chúng ta biết liệu ý kiến quần chúng ​​có chuyển sang cánh trái hay không. Cử tri trẻ và đa dạng hơn so với trước đây, và sau 17 tháng của chính phủ hoạt động chống đại dịch— và chi tiêu công dồn dập không lo nợ — cử tri có thể đã quyết định họ thích điều đó khi Ottawa chi tiền cho họ.

Việc thiếu một cuộc tranh luận về chương trình chăm sóc trẻ em của liên bang cho thấy có điều gì đó đã thay đổi. Năm 2006, Harper đã đánh bại Paul Martin một phần bằng cách đối chiếu chương trình giữ trẻ do chính phủ tài trợ với khoản tín dụng thuế cũng mang lại lợi ích cho các bậc cha mẹ ở nhà. Khi Trudeau đưa ra kế hoạch chăm sóc trẻ em được chính phủ trợ cấp của đảng Tụ do trong năm nay, phe Bảo thủ đã nghiến răng và tránh xa.

O’Toole đã đẩy đảng của ông về phía trung tâm, nhưng cánh hữu đang trên bờ vực của cuộc nổi dậy công khai, và chưa rõ ràng rằng O’Toole đã đi đủ xa về phía cánh trái để kêu gọi các cử tri ngoại ô mà ông cần để có thể thắng ở Ontario và Quebec. Hoặc có thể lựa chọn thực tế, hợp lý, đứng ở giữa của ông ấy sẽ tìm được đủ cử tri ủng hộ khi có cái nhìn tốt hơn về ông ấy. Chúng ta chưa biết và sẽ biết 36 ngày kể từ bây giờ.

Tôi không thể tin rằng cuộc bầu cử này là cần thiết, nhưng điều đó không có nghĩa là nó sẽ không có ích.

© 2021 DCVOnline

Nếu đăng lại, xin ghi nguồn và đọc  “Thể lệ trích đăng lại bài từ DCVOnline.net”


Nguồn:  O’Toole’s blind side, Trudeau’s big gamble and other keys to the campaign | Stephen Maher | MacLean’s | Aug 16, 2021.