Sự thật: Tại sao chúng ta lại buộc những người đã nói dối cho Trump phải chịu trách nhiệm

Randall Lane | DCVOnline

Trong một nền dân chủ phát triển mạnh, mọi người đều có quyền có ý kiến ​​riêng của họ, nhưng không có quyền có sự thật của riêng họ.

GETTY IMAGES

Cuộc nổi loạn ngày hôm qua (6/1) bắt nguồn từ sự dối trá:

  • Một cuộc bầu cử công bằng đã bị đánh cắp.
  • Một thất bại đáng kể thực sự là một chiến thắng long trời lở đất.
  • Rằng nền dân chủ lâu đời nhất thế giới, được bảo vệ một cách khéo léo bằng những quy định bỏ phiếu của chính phủ tự trị, là một hệ thống gian lận.

Những lời nói dối như vậy, được lặp đi lặp lại thường xuyên và nhiệt thành, đã cung cấp củi mồi, tia lửa, xăng.

Việc Donald Trump chuyển từ vị trí tổng tư lệnh thành tổng tư lệnh nói dối đã không làm Forbes ngạc nhiên: Như chúng tôi đã viết từ lâu và thường xuyên, với tất cả tiền tỷ và khả năng trên sân khấu giống như Barnum, ông ấy đã phóng đại và ngụy tạo một cách đáng xấu hổ trước mặt chúng ta trong gần bốn thập kỷ. Đáng kinh ngạc hơn: số người sẵn sàng tin những dối trá của ông ta.

Trong thời điểm chuyển đổi này — và nỗi đau – để phục hồi nền dân chủ đòi hỏi một sự tính toán. Một tỉnh thức với sự thật. Bắt đầu từ việc những người do người dân trả tiền để báo tin cho người dân.

Là một thành viên trong lĩnh vực thông tin về sự thật, đặc biệt đau lòng khi chứng kiến ​​các tùy viên báo chí của Tổng thống Trump tự hạ mình. Vâng, cũng như các ông chủ chính trị, họ đã bóp méo và nói nửa sự thật và cường điệu như một phần của công việc. Nhưng cuối cùng trong giao tế công chúng, uy tín cốt lõi là vàng ròng trong lĩnh vực thông tin.

Kể từ Ngày đầu tiên tại Bạch Cung của Trump, lên là xuống, có là không, thất bại là thành công. Sean Spicer bắt đầu với kích cỡ của đám đông trong lễ nhậm chức 2017 – một loại nói dối tồi nhất, vì nó yêu cầu mọi người không tin vào mắt mình. Ngày hôm sau, Kellyanne Conway bảo vệ lời nói dối của Spicer bằng một thuật ngữ mới, “sự thật khác.” Người kế nhiệm của Spicer, Sarah Huckabee Sanders đã nói dối còn nhiều hơn nữa, từ việc bôi nhọ những người cáo buộc Trump quấy rối tình dục đến việc đưa ra số liệu thống kê sai về việc làm. Người kế nhiệm của bà, Stephanie Grisham, trong suốt hơn một năm, thậm chí không bao giờ tổ chức một cuộc họp báo, mặc dù vẫn tiếp tục nói dối trên các báo đài thân thiện. Và cuối cùng, Kayleigh McEnany, tốt nghiệp Luật Harvard, một thần đồng tuyên truyền ở tuổi 32, người biến nụ cười giả dối trở thành một hình thức nghệ thuật. Tất cả những việc này được các nhà báo, thường theo một cẩm nang cũ, phóng đại vì đã không chuẩn bị kỹ lưỡng cho kỷ nguyên truyền thông của Orwellian.

Khi nền dân chủ Mỹ phục hồi, chúng ta cần trở lại tiêu chuẩn của sự thật khi nói đến cách chính phủ giao tiếp với người dân. Cách dễ nhất để làm điều đó, theo tôi, là buộc những người không tuân theo các chuẩn mực công dân phải nhận trách nhiệm và hậu quả. Các luật sư của Trump nói dối không nháy mắt với báo chí và công chúng, nhưng những lời nói dối đó, một cách kỳ diệu, hầu như không bao giờ được đưa vào đơn và lập luận trước tòa án – buộc tội khinh miệt, khai man và đuôi khỏi luật sư đoàn sẽ giữ được tiêu chuẩn chuyên nghiệp cao.

Vậy đâu là điểm song song trong nghệ thuật giao tế đen? Đơn giản: Đừng để những kẻ nói dối kinh niên kiếm tiền bằng sự không trung thực của họ. Các tùy viên báo chí như Joe Lockhart, Ari Fleischer và Jay Carney, những người đã rời Bạch Cung với danh tiếng của họ trong nhiều thời điểm còn nguyên vẹn, đã kiếm được hàng triệu bạc khi dùng khả năng của họ — và sự tín nhiệm của họ – trong giới  doanh nghiệp Mỹ. Những kẻ nói dối của Trump không xứng đáng với chiếc dù vàng đó. Hãy để giới kinh doanh biết: Thuê bất kỳ người nào trong số những người nói dối cho Trump nêu trên và Forbes sẽ cho rằng mọi thứ mà công ty hoặc hãng của quý vị nói đến đều là dối trá. Chúng tôi sẽ xem xét kỹ lưỡng, kiểm tra kỹ lưỡng, điều tra chúng với cùng thái độ hoài nghi như chúng tôi đang đọc một tweet của Trump. Quý vị muốn thương hiệu truyền thông doanh nghiệp lớn nhất thế giới xem quý vị có thể là một kênh thông tin vịt hay không? Nếu thế thì cứ thuê những kẻ nói dối đi.

Đây không phải là hủy bỏ văn hóa, đó là một sự bạc nhược của xã hội. (Chắc chắn có một việc làm tốt cho mỗi tùy viên báo chí này trên mạch của những người thực sự tin Trump.) Điều này cũng không có động cơ chính trị, vì thế giới quan ủng hộ doanh nhân, ủng hộ tăng trưởng của Forbes thường đặt nó vào vị trí trung hữu hơn thế kỷ qua — tiêu chuẩn này cần áp dụng cho những người nói dối của cả hai bên, Cộng hòa và Dân chủ. Như Daniel Patrick Moynihan đã nói câu nổi tiếng, trong một nền dân chủ phát triển mạnh, mọi người đều có quyền có ý kiến ​​riêng của họ, nhưng không có quyền có sự thật của riêng họ.

Việc bắt đầu lại quốc gia của chúng ta bắt đầu từ đó.

Tác giả | Randall Lane: giám đốc nội dung của Forbes Media và biên tập viên của Tạp chí Forbes, và xác tín chủ nghĩa tư bản kinh doanh và tư duy dựa trên thị trường có thể giải quyết các vấn đề của thế giới.

© 2021 DCVOnline

Nếu đăng lại, xin ghi nguồn và đọc “Thể lệ trích đăng lại bài từ DCVOnline.net”


Nguồn: A Truth Reckoning: Why We’re Holding Those Who Lied For Trump Accountable | Randall Lane | Forbes | Jan 7, 202.